Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

TÂM SỰ CUỘC ĐỜI

Tôi dạo này có quá nhiều điều muốn nói nhưng văn kém quá không biết nên bắt đầu từ đâu?
Là một giáo viên THPT hết tâm hết sức vì học trò nhưng thời cuộc này không dành cho nhưng người như tôi. Dẫn đến chán nản chỉ còn một niềm vui đó là tình cảm yêu thương quý mến của học trò. Trường tôi một trường với 1350 học sinh chủ yếu là con nông dân khoảng 90% nhà nghèo trên quê hương nghèo nhưng đổi lại đó là sự hiếu học. Học để vượt sông, học để thoát nghèo..v.v.. nhưng có quá nhiều người không thể theo học vì nghèo. Riêng năm học 2011- 2012 có đến 50 hs bỏ học vì nghèo. Tôi không giàu nhưng tôi muốn giúp người nghèo. Tôi vui với niềm vui của học sinh và buồn với nỗi  buồn của học sinh. Hôm qua tôi sau buổi họp hôm trước tôi rất buồn và nói với hs tôi sẽ rời trường CK học trò của tôi can ngăn tôi chúng nói với tôi thầy đừng bỏ bọn em mà lòng tôi đau thắt. Tôi biết chúng rất quý tôi và tôi cũng vì chúng nên tôi chưa bỏ nổi nghề chứ cứ như cái tập thể tôi đang làm việc này tôi đã bỏ việc rồi. Tôi buồn vì câu nói của bạn bè thân cận đều nói đâu cũng thế. Tôi nghĩ không phải thế vì tập thể trường cũ của tôi mọi người rất tốt.

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

Giáo dục đạo đức cho thế hệ trẻ, bước đi đầu tiên

Làm sao giáo dục được đạo đức cho thế hệ trẻ trong xã hội hiện nay? Việc làm không đơn giản!
Mong các bạn vào bình luân cung tôi. Xin cảm ơn!